Đêm Tưởng Niệm
Hai đứa trẻ cùng chào đời ở miền trung. Cách nào đó chúng có mặt trong viện mồ côi ở Hội An rồi trở thành con của hai gia đình, một ở Main một ở N.Carolina khi mới vừa vài tháng tuổi. -Cô ơi! Con mới vừa tìm qua Google bản nhạc Đêm chôn dầu vượt biển để gởi cho Edward. Nó sẽ đàn bài này trong đêm văn nghệ Tưởng niệm 30 tháng Tư ở Main. Hai đứa bé ngày xưa giờ đã tuổi 20. Một đứa nói tiếng Việt rành rẽ bằng giọng bắc, đứa không biết tiếng nào bởi bố mẹ nuôi là người Mỹ. -Nói cho cô nghe vì sao con chọn Đêm chôn dầu vượt biển? -Con thích nghe Thanh Tuyền hát bản này. Con hiểu ý nghĩa của nó trong tiếng Việt. Con không ở đó để tập cho nó hát. Edward đàn bài này con nghĩ thích hợp cho đêm Tưởng Niệm Tháng Tư. Nghe con nói mà thương. Hai đứa trẻ như hai trái chuối vỏ vàng, ruột trắng. Cả hai hầu như sống với cộng đồng bản xứ hoàn toàn. Trong tận cùng sâu thẳm bên trong, dòng máu đỏ da vàng luôn trăn trở. Năm ngoái chưa tới mùa hè con đã vội về, để được ...