Từng ngày qua đi...
Không biết bao lâu rồi, thú vui ra vườn ngắm nhìn từng chiếc lá, nụ hoa đã bị bỏ quên. Chỗ ngồi trước hiên bên cụm hoa vàng; trên chiếc ghế sau vườn cạnh bụi hoa màu tím và cả chỗ nằm nghe chim hót, ngắm chiều tà không còn nữa. Dường như tất cả bắt đầu thay đổi, từ khi cá chết, dân miền Trung thêm khốn khó, lầm than. Từ khi lo lắng bồn chồn theo những bước chân rầm rập xuống đường. Từ khi nhìn cảnh máu đổ, người đánh đập người tàn bạo hơn bao giờ, chỉ vì c âu hỏi hết sức bình thường: Vì sao cá chế?. Từ khi nghe tin những người con gái Việt Nam ở bên này đã lên đường, trở về đất mẹ mồi đốm lửa cho ánh sáng tự do bùng cháy. Rồi các em mất tích...Nancy Nguyễn bị bắt từ Saigon đã trở về. Còn Mã Tiểu Linh vẫn chưa có tin em. Niềm vui vừa nhen nhúm đã lụi tàn. Hàng vạn bước chân xuống đường ở Saigon, Hà nội, miền trung, có lẽ nào như đứa bé mới tập đi. Loạng choạng ngã xuống rồi không đứng dậy. Chút ánh sáng dân chủ vừa le lói, chợt tắt theo những bàn chân lui v...