Posts

Showing posts from March, 2016

Ngày của tùy nghi

Image
Ngày của tùy nghi Một đôi lần từ phía bên kia xa lắc, Thúy hỏi tôi đang làm gì, sẽ làm gì trong ngày nghỉ ở nơi này. Tôi cười. Chỉ là ngày của tùy nghi. Thúy không hài lòng vì câu trả lời có cũng như không, nhưng vẫn cười xòa cho tôi nợ Thúy lần sau. Chọn khoảnh không tĩnh lặng là chấp nhận ở lại sau lưng của chốn xao lao, kéo theo chút thất vọng, chút buồn lòng của những người từng gắn bó một thời. Sáng hôm nay dậy muộn. Tôi nói với chàng em muốn ra nghĩa trang thăm mộ mẹ ba. Em muốn chừng nào thì mình đi? Chừng nào hai đứa ready. Mùi cà phê thơm ngát trong căn bếp, bắt đầu cho ngày mới đang chờ. Tách cà phê của chàng đậm hơn một chút, có cream với mật ong thay cho đường. Lúc đầu tôi không giấu vẽ ‘lạ lùng’, nhưng rồi quen dần không còn bỏ đường như trước mà bỏ chút mật ong. Chị em tôi vốn mê ngọt nên có người trêu là mấy chị em uống ‘chè cà phê’. Bây giờ cả đám hết uống chè cà phê vì sợ bệnh. Ly cà phê thứ ba luôn luôn để nguội, thêm chút cream trở thành ly cà phê sữa

Ra khơi

Image
Đầu tháng 12-2015, sau khi xem kết quả  Hida Scan, bác sĩ chuyên khoa đề nghị cắt bỏ túi mật đầy sạn, chỉ còn hoạt động chừng 17 o/o, không giúp được gì ngoài những cơn đau muốn ngất đi, tưởng chừng như bị heart attach. Tôi hỏi, giải phẫu xong có bị ảnh hưởng gì không? Ông cười, nói không có mật cuộc sống của bà vẫn không có gì thay đổi. Theo tôi được biết, bà có 4 người trong gia đình đã cắt mật rồi, nên có phần nào kinh nghiệm phải không? Giải phẫu chừng một tiếng, về liền sau chừng 30 phút nghỉ ngơi. Sau hai tuần lễ thì có thể đi làm trở lại. Chợt nghĩ, chàng đang muốn lênh đênh trên sóng nước, nên hỏi bác sĩ tôi có thể đi cruise sau khi giải phẫu một tuần không? Ông gật đầu, nhắc không mang xách gì nặng khảng 10 lbs. Đi đứng nhẹ nhàng, không tham gia   những hoạt động mạnh trên bờ hay dưới nước. Vậy là cười thật tươi lúc chào hẹn gặp lại bác sĩ vào thứ ba tuần tới trong bệnh viện, thay vì lo lắng trong vài ngày nữa sẽ bị đưa lên bàn mổ. Chàng như có chút ngạc nhiên khi nghe báo
Sinh nhật anh một chút nắng cho ngày thêm ấm một chút mây, chiều xuống bình yên trời vẫn gió, đời thênh thang xô đẩy mình có nhau khi tóc chẳng còn xanh thêm một tuổi, hoàng hôn trước mặt cay đắng, ngọt ngào để lại sau lưng nắm nhẹ bàn tay còn đây hơi ấm mình dìu nhau đi hết đoạn đường sau quỳnh my tháng 03-02-16