Posts

Showing posts from September, 2005

Ở lại....

Ðêm nào My cũng thức thật khuya. Càng gần tới giờ nàng bão ghé qua thăm, tin tức càng cho thấy bớt phần nào...hồi hộp, kiểu như "phút đầu gặp em, tinh tú quay cuồng"!. Hình ảnh trong tầm mắt của My từ sáng tới đêm khuya là hình ảnh biển. Biển bình minh trong buổi sớm mai. Những con sóng lao xao, êm ả nhè nhẹ vỗ về bờ cát vắng trong ánh nắng Hạ chói chang còn sót lại cuối mùa. Nắng rực rỡ, chan hoà làm điêu đứng người rời thành phố. Nắng làm nóng bỏng, rát lòng người ở lại hoang mang.Buổi sáng My bước ra sân. Trên trời mây trắng vẫn còn nhiều, bay quyện trong màu mây xám ủ ê. Khu xóm đìu hiu, vắng lạnh. My nghe tiếng chiếc lá khô lẻ loi bị gió cuốn lê đi trên mặt đường. Từng đàn bướm từ đâu bay lại, hút nhụy những đóa hoa vừa mới nở trước sân nhà. Tiếng chim ríu rít trên mái hiên, trên hàng dây điện nối dài. Tiếng chó sủa từ nhà hàng xóm vọng lại, nghe như tiếng hỏi han lạc lỏng giữa bốn bề vắng lạnh. Mọi sinh hoạt trong khoảnh khắc

Mùa bão nổi

Tin bão Rita từ Florida nhắm hướng Houston vần vũ kéo về. Cả thành phố rúng động, xôn xao như chưa từng thấy xôn xao. Thứ Hai, mọi sinh hoạt vẫn bình thường. My thảnh thơi đi làm mammogram theo hẹn, đi siêu thị VN mua thức ăn cho một tuần lễ giống bình thường. Thứ Ba My đi làm. Ngẩn ngơ khi nghe câu chúc "Happy Hurricane" thay câu chào quen thuộc. Bà thư ký than đêm qua lẫn sáng nay, vào siêu thị thật vất vả mới mua được nước uống và những thức ăn dự trữ, và ra bank rút tiền, xếp hàng dài đợi gần 2 tiếng mới tới phiên mình. Chiều về, con trai lớn vừa nghe My mở cửa, chạy từ trên phòng xuống hỏi. Mẹ ơi, mình có chạy đi đâu tránh bão hay không? Trường của con chỉ học thêm ngày mai. Thứ Năm đóng cửa rồi, mẹ có biết không? Con đã nghĩ tới những gì con cần phải mang theo rồi. Quần áo và laptop, CD nghe nhạc. Con trai nhỏ tới bên My thủ thỉ, khi My ngồi check lại homework trong ngày. Mẹ ơi, con cảm thấy tội nghiệp cho những người đang tỵ nạn bão Katrina. Bây giờ bão Rita kéo tới Ho

Bỏ núi

ngày mai sư bỏ núi đời thả lỏng trên vai bàn chân gầy nhức mỏi trợt lên khoảnh đường dài nắng chào sư bỏ núi chiếc bóng mỏi mòn theo phương Đông trời bão chuyển mùa hạ trốn quanh đèo ngày mai sư bỏ núi phố chật tiếng kinh ngày gập người ho lần cuối sư nằm tay trong tay nắng chào sư bỏ núi giọt lệ cạn mùa đông đèo trên lưng mùa hạ giữa có đã về không Song Vinh

Sống Hạnh Phúc - Chết Bình An

Tôi xin tặng những bài giảng này cho những người không có thì giờ để học hỏi nhiều. Tôi không có gì để nói khác hơn những chuyện đã nói trước đây. Vậy, xin quý vị đừng đọc sách chỉ để có thêm kiến thức hay thêm những từ ngữ mới, mà nên cố gắng dùng những điều tôi giải thích mà chuyển hoá TÂM mình. Nếu chỉ nghe hoặc đọc thôi không đủ, quý vị nên thực tập những gì học hỏi được, luôn luôn cố gắng áp dụng những điều đó vào các sinh hoạt tâm linh. Như vậy thì giáo pháp mới có ích lợi thực sự. Chính Bụt đã nói "Đừng làm các việc ác. Hãy ráng tu nhân tích đức, làm điều lành và chuyển đổi toàn diện tâm thức mình". Đó là giáo pháp của Như Lai. Chúng ta nên nghe theo lời Bụt dạy, vì trong thâm tâm tất cả chúng ta, không ai muốn bị đau khổ, người nào cũng muốn sống hạnh phúc. Khổ đau là kết quả của những hành động sai lầm và bất thiện, trong khi hạnh phúc là kết quả của những hành nghiệp tốt đẹp. Tuy nhiên, muốn bỏ điều xấu, làm điều tốt, chúng ta không thể chỉ thay đổi cách nói năng ho

Cuối Hè

Xứ" Mặt Trời Bên Kia Mùa Hạ " với chuỗi ngày của tháng Tám đọng đầy sáng nắng, chiều mưa. Dẫu mùa hè như kiếp ve sầu vội qua mà nghe chừng vẫn lê thê đọng mãi. My bận rộn nhiều bên hai chú nhỏ. Bơ phờ trên từng lần hẹn cùng nha sĩ, cùng bác sĩ. Chưa kể đưa đi học hè cộng những lần ngược xuôi trên nhưng sinh hoạt khác. Tương phản với người anh, cậu trai thứ luôn bình thản không ngại sợ khi gặp nha sĩ. Nó ngoan ngoãn làm theo từ lúc nằm trên ghế cho tới lúc xong. Luôn tươi tắn dù vô cùng ê ẩm. My dặn lòng .. Con trai mà giống mẹ .. Cậu trai cả ưa thắc mắc. Đã sợ đau lại còn hay hỏi, để tự làm lo lắng thêm. My cười khi người nha sĩ trẻ nhìn, nói lần sau, để mẹ rủ thêm bạn gái con theo, như vậy chắc con sẽ thành người lớn tức thì thôi! Trời ơi, Đông có bạn gái rồi sao, trong khi chú giờ này chưa có! Tới nơi khám mắt, My được báo tin đứa con trai thứ hai cần mang kiếng như anh. Thằng anh tăng thêm độ cận, lại nói con không muốn đeo kính nữa vì kính dày ngó thấy mà ghê. My than thầ

Hạ sơn

Ngày mai sư xuống núi Áo mỏng sờn đôi vai Chuỗi hạt mòn năm tháng Hương trầm lỡ cuộc say Bình minh sư xuống núi Tóc trắng hờn sinh nhai Phương đông mặt trời đỏ Mùa hạ không mây bay Ngày mai sư xuống núi Phố thị bước đường cùng Sư ho trong bóng tối Điện Phật trầm mông lung Bình minh sư xuống núi Khóe mắt còn rưng rưng Vì sư yêu bóng tối Ác mộng giữa đường rừng Tuệ Sỹ Tháng 9/1983

Bát Nhã Ca

Biển tâm bát ngát từng xanh Uyên thâm trí huệ tịnh thanh mật huyền Bè lan chèo trúc qua miền Đưa đường bát nhã con thuyền chân tâm Gối tay mộng giấc trăm năm tình vương nẻo ý về trong ơ hờ Nửa đường theo với trăng mơ Nửa như chết lặng trên tờ thiên thư Tâm kinh vượt sóng không hư Sóng như chút mộng đã từ xa khơi Ngậm ngùi chi giữa giòng trôi Ngàn năm mặt nước không lời lặng im Chỉ hồng kéo sợi theo kim Đan đi đan lại nhân duyên luân hồi hoa kinh mối đạo diệu vời Mở ra hiền thánh gót dời nẻo tâm Đại Bồ Tát quán Âm Vượt trên thánh trí tâm đồng hư không Mắt từ tươi sợi nắng hồng Ý từ xanh giọt sương trong lá ngà Sầu ai hiu hắt ngàn hoa Nghe như lệ đọng nhạt nhòa sương phơi Cửa thiền mở cổng mây trôi Rừng thiền tỏa ngát hương trời vô ngôn Hóa thân ảo hiện bãi cồn Trên tờ lá biết nhập hồn cỏ cây Muời phương nào kể đông tây Hành tung một vết chim bay giữa trời Áo tà dương phất cõi người Lời ru ấm lại vành môi bao ngày Hồn ai lưu lạc chốn này Tiếng than nứt đá động bầy nhạn sa Rồi mai dẫm bướ

Ngày ở nơi này

Thứ sáu, Chiều... Cuối tuần xôn xao vì có thêm ngày thứ Hai nghỉ lễ tiếp. Ghé đón Duy con ở nhà mợ. Vào thấy nhà vắng im, chỉ mình con ngồi chờ mẹ. Hỏi mợ đâu, Duy chỉ vô phòng. Khẽ gõ cánh cửa, nghe tiếng người em bà con nhỏ nhất nói vọng ra .. " Em đây ..chị vào đi". Thấy trên màn ảnh tivi là phim bộ Đại Hàn. Cô em đắp mền nằm coi. My chỉ biết coi phim bộ từ khi còn bên mẹ. Vừa " phụ coi " phim chưởng Hồng Kông vừa đấm bóp chân tay cho mẹ. "Em hỏng gả cho anh đâu" là câu ngộ nghĩnh, làm My chú ý. Xem cô Hoàng Dung của Quách Tĩnh mặt mũi ra sao mà nói chuyện ngộ ghê! Nghe My kể chuyện ngày xưa coi phim bộ, Huynh Đ cười sáng khoái, thêm: Ừ thì hồi đó huynh cũng ăn mì gói. Ráng thức đêm, chờ coi "em có chịu gả cho anh hông?". My chỉ coi mấy bộ phim chưởng trong thời con gái. My ngại nghe tiếng khóc than của những bộ phim tình cảm dài lê thê. Phim nào cũng gần như đọc Quỳnh Dao. Chỉ cần đọc vài truyện thôi là đủ. Hầu như tất cả những truyện kia đề