Posts

Showing posts from February, 2017

Mãi còn thương

Image
Em trong mùa nắng hạ Anh đến, cơn mưa rào Nụ hoa tình nở muộn Hong ấm cuộc đời nhau Đời lênh đênh sóng nổi Biển khổ cuộn niềm đau Mắt thương nhìn cố quốc Giọt buồn ngấm trong nhau Vòng tay nồng hơi ấm Muốn ôm trọn quê nhà Yêu thương cuồn cuộn chảy Tan vào tình đôi ta... Thảo Ly

Vầng dương đã tắt

Image
Nằm đu đưa trên chiếc võng ở vườn sau. Nhớ quá mầu xanh của lá, mầu trắng cùng hương thơm thoang thoảng nhẹ nhàng của hoa ngọc lan. Nhớ cây trái trĩu cành chín đỏ...Mùa đông đã ghé qua đây, đem theo hoa lá, hơi hương quen thuộc đi theo cùng cây trái. Ngước mắt nhìn trời mới hay chiều sắp tắt. Vầng trăng non treo lơ lửng trên cao. Ngoái mặt lại nhìn sang phía bên kia. Mặt trời đã khuất, chỉ còn những đám mây màu vàng cam rực lửa. Buồn. Nghĩ thật nhiều tới người Cha vừa mới ra đi. Đàn con tứ tán không ai có mặt. Ước mơ được một lần bên bữa cơm gia đình có con cái quây quần. Mơ ước đó theo người Cha vào giấc ngủ không bao giờ thức dậy. Mùa xuân vừa ghé qua đây. Dư âm của những ngày tết còn đọng lại đây đó quanh thành phố. Những đứa con và người Cha không có mùa xuân. Chiến tranh đã hết từ 42 năm trước, nhưng nỗi đau thương của tù đày, mất mát, phân ly phũ chụp xuống gia đình cho mãi đến ngày nay. "Đợi hai ba năm nữa, quê mình thôi khói lửa mời xuân đến với tô

Tết bây giờ

Image
  Ngày ba mươi tết. Nỗi bơ vơ ngỡ đã ngủ yên bỗng cựa mình thức dậy gọi thầm. Chợt nhận ra dẫu tóc bạc nhiều vẫn khao khát niềm vui xum họp, có cha mẹ, anh em, con cháu vây quanh ngày tế t . Nhẫm tính, đàn con mồ côi cha đã 15 năm. Thêm mồ côi mẹ 7 năm rồi mà sao vẫn chưa quen. Cuộn phim quá khứ cứ quay đi, quay lại khi gần tết. Tuổi thơ trôi qua trong từng mùa tết hoang mang. Niềm vui không trọn khi nghe tiếng đạn pháo rớt đâu đó quanh quận lỵ. Bên kia với bên này. Hai bờ đại dương chung dòng nước hòa nhau. Đứa trẻ đang bước vào mùa thu cuộc đời, bây giờ vẫn còn bị ám ảnh nên sợ nghe tiếng pháo. Những tàng cây xum xuê bóng mát không còn. Những phận đời nép bóng vẫn còn góp mặt, giữ cho hơi ấm tình thân tiếp nối. Thay chỗ của người mẹ từ khi sức mỏi, yếu dần. Đôi bàn tay không còn bận rộn đến quên ăn, quên cả nghỉ ngơi để chuẩn bị cho những ngày đầu năm mới. Hai đứa con gái không dưng mà trở thành truyền thừa của mẹ. Vẫn đi làm không nghỉ ngày nào. Vẫn bày ra