Vầng dương đã tắt

Image may contain: sky, tree, cloud, twilight, plant, outdoor and nature

Nằm đu đưa trên chiếc võng ở vườn sau. Nhớ quá mầu xanh của lá, mầu trắng cùng hương thơm thoang thoảng nhẹ nhàng của hoa ngọc lan. Nhớ cây trái trĩu cành chín đỏ...Mùa đông đã ghé qua đây, đem theo hoa lá, hơi hương quen thuộc đi theo cùng cây trái.

Ngước mắt nhìn trời mới hay chiều sắp tắt. Vầng trăng non treo lơ lửng trên cao. Ngoái mặt lại nhìn sang phía bên kia. Mặt trời đã khuất, chỉ còn những đám mây màu vàng cam rực lửa.

Buồn. Nghĩ thật nhiều tới người Cha vừa mới ra đi. Đàn con tứ tán không ai có mặt. Ước mơ được một lần bên bữa cơm gia đình có con cái quây quần. Mơ ước đó theo người Cha vào giấc ngủ không bao giờ thức dậy.

Mùa xuân vừa ghé qua đây. Dư âm của những ngày tết còn đọng lại đây đó quanh thành phố. Những đứa con và người Cha không có mùa xuân. Chiến tranh đã hết từ 42 năm trước, nhưng nỗi đau thương của tù đày, mất mát, phân ly phũ chụp xuống gia đình cho mãi đến ngày nay.

"Đợi hai ba năm nữa, quê mình thôi khói lửa mời xuân đến với tôi".

Bài hát ngày xưa gợi chua xót nhiều thêm. Khói lửa chiến tranh chấm dứt, vì đâu người Cha cựu sĩ quan quân lực VNCH phải đem gia đình bỏ nước ra đi. Đã không thể sống với kẻ thắng cuộc vô cùng hung bạo, nhưng những đứa con không chọn quay lưng với mảnh đất quê hương. Những bước chân yêu thương mang nòi giống tiên rồng, quay về cố quốc để lâm cảnh tù đày, tang tóc. Kẻ mất vì đòn thù tàn ác vô lương của người cùng tiếng nói, màu da. Người còn sống không nơi dung chứa. Sống trên quê hương mà như vô tổ quốc, sau những năm dài khổ nhục chốn lao tù.

Image may contain: tree, plant, sky, outdoor and nature 

Trăng tỏa sáng, bầu trời đêm lấp lánh những vì sao. Ngỡ như ánh mắt hiền từ của người Cha từ trên cao đang nhìn xuống. Đã hết, đã xong một đời đau khổ, trầm luân. Thương những đứa con ở lại đang tiếp tục cuộc hành trình đầy chông gai, gian khổ mà bạn đồng hành đâu có bao người.

Biết đến bao giờ con dân nước Việt hết lầm than, để những người Cha khi từ giã cỏi đời , được ra đi trong thanh thản, an vui miên viễn.

Thảo Ly
Viết cho hai em Huỳnh Anh Tú và Phạm Thanh Nghiên

 Image may contain: 3 people, people standing, flower and indoor

Comments

Popular posts from this blog

Từng ngày qua đi...

Nỗi buồn vào Hạ

Giá của Tự Do