Một ngày với Trang Lê




Thứ Ba,
-Chị ơi! Ba má nuôi em vừa tới nhà thăm nên em không xuống Houston.
-Không sao! Em vui với gia đình, hẹn dịp khác mình sẽ gặp.

Thứ Tư,
-Chị ơi, Bây giờ em trên đường xuống Houston. Sẽ gọi cho chị biết chỗ để chị em mình gặp.

Nơi Trang ở là thủ phủ của tiểu bang Texas. Austin, thành phố thơ mộng, êm đềm với những dốc đồi. Dường như hơi thiếu vắng những tiệm Việt Nam bán thức ăn ngon. Tuần rồi, khi post lên FB câu hỏi ở Houston nơi nào có thức ăn ngon, Trang Lê nhận không biết bao nhiêu câu trả lời quá đổi nhiệt tình, kể cả lời mời “Bà ngoại xì tin” đi ăn tối, ăn trưa. Tôi có lẽ “chậm tay” hơn anh Hoàng, nên được hẹn gặp Trang ở nhà hàng Tân Tân lúc hơn hai giờ. Tuy chưa gặp bao giờ, vừa bước vào bên trong tôi đã nhận ra em đang ngồi chung với ba mẹ nuôi, con gái nhỏ Pha Lê cùng bạn cháu và hai người đàn ông nữa. Khi Trang giới thiệu, nhìn Khoa, tôi thấy quen quen. Khuôn mặt hiền, cách nói chuyện cũng hiền. Thì ra Khoa là “người tình hụt” của Trang 17 năm về trước. “Chàng” bây giờ làm tài xế chở ba má nuôi của Trang lên Austin và tiếp tục đón đưa mẹ con Trang đi Houston rồi về lại trong ngày. Trang kể, khi nói chuyện phone Trang gọi người năm cũ bằng em, xưng chị ngon ơ! Chàng tá hỏa kêu trời khi họ nhận ra nhau. Thì ra chàng ái mộ “Bà ngoại xì tin”, thường gởi video share với mọi người. Đâu ngờ “bà ngoại” chính là ngưòi năm ấy. Chắc để gở lại chuyện ái mộ thầm bà ngoại, tôi nghe Khoa gọi “bé Trang” khi hai người nói chuyện với nhau.

Trang Lê ở ngoài vừa đẹp xinh vừa nhỏ bé, trẻ trung. Em thân thiện, dễ mến chứ không “ngầu” như khi dạy dỗ, la mắng đám bạo quyền ở bên nhà. Vừa nói chuyện Trang vừa gắp thức ăn vô chén cho tôi. Cháu Pha Lê, con gái của em phụng phịu với món bột chiên và lẫu vì chỉ muốn ăn...hột vịt lộn mà thôi. Cha nuôi của Trang đã được giới thiệu trên FB, là thi sĩ Thiên Hà, tác giả bài thơ Nhớ nhau hoài, được phổ nhạc thành bài hát một thời ưa chuộng. Chú Thiên Hà dễ mến cùng vui tính. Nhờ em Trang mà chúng tôi có duyên gặp và được chú ký tặng tập thơ “101 bài thơ tình trên tờ lịch cũ”. Như một cái duyên thật ngẫu nhiên, chú Thiên Hà chọn đọc cho mọi ngưòi nghe bài thơ Đêm trên tuyến lửa xưa, khi cả nhóm ghé thăm, hàn huyên cùng dân biểu Hubert Võ. Chú hỏi ở đây có ai biết về chiến trận năm xưa ở An Lộc, Bình Long. Tôi cười. dạ cháu là người ra đời ở An Lộc và có mặt trong mùa hè đỏ lửa. Anh Hubert Võ thêm câu hỏi năm đó tôi được bao nhiêu tuổi. Tôi thật sự ngấm lời thơ của Thiên Hà, như thuở 13,14 đã từng hát say mê bài Nhớ nhau hoài trong lớp học ngày xưa ở Bình Long.



Ngồi bên Trang nói chuyện tâm tình, tôi thêm thán phục người con gái thông minh, nhiều nghị lực cùng trái tim chung nhịp đập với đồng bào đang trầm luân, thống khổ ở quê nhà. Em đi làm một tuần lễ sáu ngày và không nghỉ cuối tuần. Những video em post thường là thứ Ba, ngày nghỉ duy nhất của em. Mười năm theo chồng đến xứ người, em không có người thân ruột thịt ở đây. Làm việc nhiều giờ thêm làm vợ và làm mẹ, em và gia đình đã hy sinh hạnh phúc riêng để dành thời giờ cho những video clip được cả trăm ngàn người say mê theo dõi, không phân biệt tuổi tác, thành phần ở hải ngoại lẫn bên nhà. Em xóa tan thắc mắc của tôi khi cho biết em tự biên soạn nội dung vì thích độc lập, không lệ thuộc vào bất kỳ ai. Tôi băn khoăn. Muốn thực hiện với nội dung mang tính thời sự nóng bỏng ở VN, em phải cập nhật, phân tích và trình bày quan điểm....Làm sao với thời giờ eo hẹp của em? Trang cười. Em sống với họ lâu nên đủ hiểu, biết mình phải làm gì thay cho tiếng nói của những người ở bên nhà. 

-Em bắt đầu làm video từ bao giờ? 
-Từ lúc nhạc sĩ Việt Khang bị bắt bỏ tù chỉ vì hai nhạc phẩm Anh là ai và Việt nam tôi đâu. 

Em chửi đảng và nhà cầm quyền CSVN “bạo” như vậy, bên cạnh hàng ngàn người ái mộ, em có bị quấy nhiễu gì không từ phía bên kia? Trang lại cười. Em chửi mạnh mà không tục. Đám CS gởi lại cho em toàn lời tục tỉu kèm hình ảnh vô cùng dơ bẩn. Họ chỉ có khả năng làm được chuyện bẩn vậy thôi. Tôi hiểu, không phải chỉ có thế. Những người tranh đấu cho một VN tự do, cho nhân quyền hoặc ngay cả chỉ đơn thuần ủng hộ tinh thần dù bên này hay bên nhà, thường nhận biết rõ ràng ai là kẻ đồng hành. Những ai không cùng nhìn về một hướng sẽ tránh xa mình. Ngay cả một cái nhấn chữ “like” họ cũng sợ hãi như là tang chứng. Tôi đã nghe từ vài người trẻ ở bên đó, bên này cho biết. Em unfriend cũng nhiều vì có giữ lại cũng chỉ thêm chật chỗ mà thôi.

Rời Tân Tân, mọi người giữ chúng tôi lại chưa cho từ giả. Anh Hoàng là thổ địa Houston đề nghị đưa mẹ con Trang và cô chú Thiên Hà qua chụp hình ở Tượng Đài chiến sĩ VNCH, sau đó ghé qua văn phòng của dân biểu Hubert Võ. Thương hai đứa bé Pha Lê và bạn chịu chung nắng nóng Houston, còn thêm tức tửi vì mẹ cho mua chuột bạch, ôm trên tay rồi mà phải bỏ lại Lý do là họ không có bán chiếc lồng nhỏ nào để vừa trong xe mang về Austin. Hy vọng lần sau đến Houston con gái sẽ được toại nguyện ha!

Cảm ơn Trang Lê với chuyến đi về trong ngày đã cho chị cơ hội gặp, được chia với em những khoảnh khắc khó quên. Tình yêu quê hương vẫn đầy ắp trong con tim người xa xứ bên này. Càng ngày càng có nhiều người con gái Việt Nam không thể ngồi yên trước hoạ diệt vong. Mỗi người một cách để nói lên tiếng nói của tự do. Với tôi, em là anh thư nước Việt. Em đã chọn cách đối thoại vô cùng đặc biệt, gần gủi với đời thường, với những con người chịu nhiều ẩn ức, oan khiên. Mang đến cho họ niềm an ủi đuợc sẻ chia, đồng thời lại là bản án dành cho kẻ thống trị ác hèn, gây bao tang tóc, đau thương cho đồng loại.


 Thảo Ly

Comments

Unknown said…
Ngưỡng mộ Trang Lê và Quỳnh My
Anonymous said…
That is a very good tip especially to those fresh to the blogosphere.
Simple but very accurate information… Thank you
for sharing this one. A must read post!
Anonymous said…
I am really impressed with your writing skills as well as with the layout on your weblog.

Is this a paid theme or did you customize it yourself?
Anyway keep up the nice quality writing, it's rare to see a great blog like this
one these days.

Popular posts from this blog

Từng ngày qua đi...

Nỗi buồn vào Hạ

Giá của Tự Do