Bát Nhã Ca

Biển tâm bát ngát từng xanh
Uyên thâm trí huệ tịnh thanh mật huyền
Bè lan chèo trúc qua miền
Đưa đường bát nhã con thuyền chân tâm

Gối tay mộng giấc trăm năm
tình vương nẻo ý về trong ơ hờ
Nửa đường theo với trăng mơ
Nửa như chết lặng trên tờ thiên thư

Tâm kinh vượt sóng không hư
Sóng như chút mộng đã từ xa khơi
Ngậm ngùi chi giữa giòng trôi
Ngàn năm mặt nước không lời lặng im

Chỉ hồng kéo sợi theo kim
Đan đi đan lại nhân duyên luân hồi
hoa kinh mối đạo diệu vời
Mở ra hiền thánh gót dời nẻo tâm

Đại Bồ Tát quán Âm
Vượt trên thánh trí tâm đồng hư không
Mắt từ tươi sợi nắng hồng
Ý từ xanh giọt sương trong lá ngà

Sầu ai hiu hắt ngàn hoa
Nghe như lệ đọng nhạt nhòa sương phơi
Cửa thiền mở cổng mây trôi
Rừng thiền tỏa ngát hương trời vô ngôn

Hóa thân ảo hiện bãi cồn
Trên tờ lá biết nhập hồn cỏ cây
Muời phương nào kể đông tây
Hành tung một vết chim bay giữa trời

Áo tà dương phất cõi người
Lời ru ấm lại vành môi bao ngày
Hồn ai lưu lạc chốn này
Tiếng than nứt đá động bầy nhạn sa

Rồi mai dẫm bước ta bà
Ý tình bóng lá dáng hoa mơ màng
Trăm năm giấc mộng kê vàng
Ngàn thu còn lại một làn sương bay

Tâm người như vạt gió lay
Thân người hạt nước trên tay ai cầm
Giữa lòng đại đạo mênh mông
Muôn kinh bỗng hiện một giòng mây trôi

Mỏng như sợi khói lên trời
Lời như tiếng vọng bên đời ban sơ
Trang kinh hóa một giòng thơ
Vỡ tung mạch lạnh hững hờ chiêm bao

Vút cao theo với ngàn sao
Nở tươi từng cánh tinh cầu trong đêm
Tâm bình đẳng, trí như nhiên
Mười phương Phật quốc một miền cỏ hoa...

Từ Hoa
(Trích đoạn trong tập thơ và CD cùng tên Bát Nhã Ca)

Comments

Dừng Bước Giang Hồ

Hiển hiện xa xăm kìa ngọn núi
Thiền môn ấn định ở nơi này
Ghìm chân lang bạt người về lại
Dừng bước phong trần kẻ đến đây
Một kiếp gian nan xin gửi gió
Tháng năm an tịnh đến cùng mây
Từ bi bát nhã dầy công đức
Tự hoá thân về cõi thái lai

Đông Hòa Nguyễn Chí Hiệp
01.01.2009
Tu Hành
(đường liên vận)

Thế gian như nước chảy xoay dòng
Hạ mãn thu tàn lại đến đông
Xưa ấy cả đời rong mỏi bước
Giờ thì trọn kiếp khép tu lòng
Mõ chuông tích nghiệp dầy như biển
Kinh kệ nhập tâm mạnh tựa giông
Cầm lái cõi người qua bể khổ
Mở đường phật pháp ngập sen hồng

Mở đường phật pháp ngập sen hồng
Cứu độ chúng sinh thoát bão giông
Thiện ngộ thấm nhuần khai huệ trí
Từ bi vươn khắp dậy hương lòng
Nở hoa hiếu tự đầy nhân thế
Rụng quả ân tình sáng cõi đông
Đến lúc xuôi tay về cực lạc
Kim thuyền Bát Nhã đợi bên dòng

Kim thuyền bát Nhã đợi bên dòng
Tiễn kẻ tu hành đón cảnh đông
Vui vẻ muôn đời nơi Đất Phật
An nhiên trọn kiếp giữa tâm lòng
Non bồng yên nghỉ thôi sóng gió
Nước nhược êm đềm chẳng lũ giông
Sẽ mãi quên đời trăm khốn khó
Hồn trôi nhẹ nhỏm chốn mây hồng

Hồn trôi nhẹ nhỏm chốn mây hồng
Đạo hạnh thấm nhuần chẳng sợ giông
Theo bước mở đường nghinh Đức Phật
Tu hồn vực đạo sáng tâm lòng
Tự thân niệm hóa về tây quốc
Nhập thể trí khai tỏa ánh đông
Một cõi yên vì miền cực lạc
Êm đềm như nước chảy xuôi dòng

Đông Hòa - Nguyễn Chí Hiệp
09.12.2008
Tình Xuân
(đường liên vận)

Xuân đến nhớ em ửng má hây
Thênh thang phố chợ bước chân gầy
Mê hồ ngắm cảnh hoa vừa nở
Xao xuyến nhìn nhau mắt khẽ rây
Cảm khái vần thơ đâu chợt đến
Thiết tha giọng hát thoảng như bay
Tình gieo sâu thẳm đầy cơn mộng
Nồng thắm trong tim giấc đẫm say

Nồng thắm trong tim giấc đẫm say
Sớm mai xuân đến đón mây bay
Áo hoa thả nhẹ qua miền tối
Chân bước vọng thầm gửi gió rây
Khẽ nắng mây tan trong cảnh vắng
Nhạt trời bóng ủ giữa sương gầy
Người yêu chợt nhớ lòng mơ ước
Một thoáng em về má đỏ hây

Một thoáng em về má đỏ hây
Sương khuya ướt đẫm cả vai gầy
Miền xa trăng khuất trời sao tỏ
Cảnh biệt mây mờ đụn khói rây
Liễu úa lầu hoang che dấu đục
Đêm tàn xuân vắng thả sương bay
Nửa cơn bi lụy dìm trong mộng
Tình hỡi , có thương kẻ đã say

Tình hỡi , có thương kẻ đã say
Xuân này đợi gió thả sầu bay
Về miền nhung nhớ chờ xuân thắm
Đến chốn buồn thương gửi lệ rây
Mắt lịm như tan trong bóng lạnh
Hương tàn đã nhạt giữa đêm gầy
Nửa đời phiêu lãng nơi vô định
Thoáng mộng nào theo rũ giấc hây

Thoáng mộng nào theo rũ giấc hây
Bình minh trở lại mộng thôi gầy
Đường xuân em đến đưa tay vẫy
Cảnh phố tôi tìm thả bước rây
Ngửa mặt thấy cơn buồn đã khuất
Cúi đầu nghe nỗi nhớ vừa bay
Tình ơi , xin nhé lời yêu dấu
Ru trọn lòng tôi ngập tiếng say

Ru trọn lòng tôi ngập tiếng say
Nhạc buồn đêm vắng giọng đàn bay
Vút xa vạn dặm chờ xuân đến
Chìm tận ngàn đông đợi tuyết rây
Để nhớ dáng ai hình bóng nhỏ
Và thương dấu lệ mắt em gầy
Một đời mong mỏi tìm hạnh phúc
Xây mối duyên tình thật đắm say

Đông Hòa NGUYỄN CHÍ HIỆP
21.01.2009

Popular posts from this blog

Từng ngày qua đi...

Giá của Tự Do

Vui thú đồng quê